Cuộc sống có dại dịch Covid 19, lần thứ tư kể từ khi đất nước Việt Nam chúng ta đối mặt với tình trạng lockdown, khi tất cả mọi người thực sự thích nghi với cuộc sống trước giờ chưa từng trải qua
Cuộc ngăn chặn với loài virus quái ác này vẫn đang diễn ra rất khốc liệt. Và trong trận chiến ấy, đại dịch Covid 19 dạy mình nhiều điều hơn mình tưởng…
Đại dịch Covid 19 dạy mình cách sống yêu thương, chấp nhận và biết ơn những gì mình đang có
Hơn bao giờ hết, mình cảm thấy bản thân thực sự may mắn khi cho đến giờ phút này. Mỗi ngày đều có được đầy đủ ba bữa cơm, được hít thở không khí trong lành, dành nhiều thời gian cho bản thân để trau dồi và học hỏi kiến thức mới, và gia đình mình vẫn khỏe mạnh.
Mình biết ơn những điều ấy biết bao nhiêu. Và mình cũng hiểu rằng, để có được cuộc sống an toàn như thế này, những con người vĩ đại ở tuyến đầu chống dịch, những y bác sĩ, cán bộ, công an, quân nhân, những tình nguyện viên, những tấm lòng hảo tâm ở ngoài kia đã vất vả và cố gắng đến nhường nào.
Đừng than phiền bạn nhé, bởi vì chúng ta còn may mắn, thực sự may mắn hơn rất nhiều người !
Đại dịch covid và những bài học dạy bản thân chúng ta cách sống tiết kiệm
Một ngày không ai hẹn, Covid đến và cướp đi công việc mưu sinh của hàng ngàn, hàng triệu người, và gia đình mình cũng không ngoại lệ. Dẫu biết mọi thứ chỉ là tạm thời, nhưng nó tác động không hề nhỏ đến việc chi tiêu của bản thân mình nói riêng.
Mình không thể bỏ tiền ra mua một chiếc túi, một bộ quần áo mới chỉ đơn giản vì nhìn thấy và “đột nhiên thích” nữa. Mình cân nhắc hơn trong những lần chi tiêu, mua sắm đồ vật cá nhân, hạn chế việc suốt ngày chỉ nhận điện thoại của shipper chỉ để lấy hàng hóa.
Covid giúp mình nhận ra – một cách hơi muộn màng một chút, đồng tiền thực sự rất khó kiếm. Ở cái tuổi mà mình vẫn còn xin tiền ba mẹ, thì việc học cách chi tiêu tiết kiệm và biết rõ mình cần cái gì là điều phải học.
Xem thêm: Tứ Bình Cam Ranh: Chuyến du lịch phải làm ngay sau dịch Covid 19
Dịch covid 19 cho mình thời gian lắng nghe bản thân
Khoảng thời gian nghỉ dịch thực sự rất lâu. Đã có lúc mình than vãn về điều này, mình cảm thấy bức bối, mệt mỏi,… và hàng loạt thứ cảm xúc tiêu cực khác.
Nhưng dần dần, mình học cách đối diện và chấp nhận nó. Mình ngừng những lời than vãn và quay trở về với bản thân. Covid cho mình thời gian để suy nghĩ, để lắng nghe, để “sống chậm lại” trong thế giới quay cuồng của chính bản thân.
Đại dịch Covid 19 cho mình nhìn thấy và nhận ra những điều mà trước giờ mình không hề để ý. Cho mình thời gian để học hỏi những điều mới bên cạnh việc học tập, đọc thêm những cuốn sách mới, kết nối với gia đình nhiều hơn – những điều mà mình đã làm ít đi kể từ khi sống xa nhà, bận rộn cả ngày với việc đi học và đi làm thêm.
Hôm trước mình vô tình đọc được ở đâu đó vài dòng thế này:
“ Giờ không phải lúc đòi hỏi, hay than thở, hay kêu là bí bách quá, thèm nọ thèm kia quá. Bạn có quyền than, nhưng thực sự nó không khiến mọi người cảm thấy thoải mái hơn, hay giúp đỡ nhau tí nào trong việc phòng dịch tích cực hơn cả.”
“Bạn ơi nếu bí bách quá, mong bạn mặc thử cái áo mưa vào, chạy bộ trong nhà khoảng 30 phút thôi. Để xem sự bí bách thật sự nó là như thế nào. Hiểu cảm giác bí bách của hàng trăm nghìn y bác sĩ, cán bộ, công an, quân nhân, tình nguyện viên đang gồng mình trong những bộ đồ bảo hộ. Kiên cường mà giữ phòng tuyến chống dịch – đấy mới là chân chính bí bách.”
Vậy nên bạn ơi, đừng than phiền nữa, hãy cùng nhau cầu nguyện, cố gắng hết sức mình dù là những điều nhỏ bé thôi. Đại dịch sẽ qua đi, và chúng mình sẽ lại hạnh phúc
Bài viết liên quan
5 gợi ý cho các cặp đôi cùng vượt qua dịch Covid 19